Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
✍ Mộ Từ
Hoàn thành
Ngôn TìnhTrọng SinhCổ Đại
137 chương
2,121 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: 1: Ra Ngoài Gặp Quý Nhân
- Chương 2: 2: Vong Phu
- Chương 3: 3: Lên Kế Hoạch Từ Sớm
- Chương 4: 4: Vuột Mất Mấy Trăm Lượng
- Chương 5: 5: Tên Phá Của!
- Chương 6: 6: Chết Rồi
- Chương 7: 7: Kẻ Sĩ Trung Nghĩa
- Chương 8: 8: Một Đôi Trời Sinh
- Chương 9: 9: Âu Lo
- Chương 10: 10: Trù Tính
- Chương 11: 11: Mối Nguy
- Chương 12: 12: Âm Mưu
- Chương 13: 13: Thiệt Thòi
- Chương 14: 14: Nghi Ngờ
- Chương 15: 15: Mất Việc
- Chương 16: 16: Rước Họa
- Chương 17: 17: Không Cứu Được
- Chương 18: 18: Đường Sáng
- Chương 19: 19: Trở Về
- Chương 20: 20: Liễu Ám Hoa Minh
- Chương 21: 21: Tranh Luận
- Chương 22: Hợp đồng của ba người
- Chương 23: Chết sớm hơn đời trước
- Chương 24: Ta không phải người tốt
- Chương 25: Quyết định
- Chương 26: Tranh cãi
- Chương 27: Bóng ma
- Chương 28: Trông mong
- Chương 29: Ngày xửa ngày xưa có một kẻ sĩ hết mực trung thành
- Chương 30: Khó tính đến đâu cũng phải nhịn!
- Chương 31: Hôn sự
- Chương 32: Mâu thuẫn
- Chương 33: Bỏ đi
- Chương 34: Tái hiện
- Chương 35: Thiên hạ sắp thay đổi
- Chương 36: Bắt bớ
- Chương 37: Lựa chọn bất đắc dĩ
- Chương 38: Tương lai khó dự báo
- Chương 39: Luôn có điêu dân muốn hại Cô!
- Chương 40: Huyết chiến và thoát hiểm
- Chương 41: Chất vấn
- Chương 42: Về kinh
- Chương 43: Truy cứu trách nhiệm
- Chương 44: Bất ngờ gặp cố nhân
- Chương 45: Khoanh tay đứng nhìn
- Chương 46: Biến hóa
- Chương 47: Báo thù
- Chương 48: Lời nói chia rẽ
- Chương 49: Sức ép
- Chương 50: Đấu tranh
- Chương 51: Đổi ý
- Chương 52: Ân huệ?
- Chương 53: Dâng tới cửa
- Chương 54: So sánh
- Chương 55: Bất thường
- Chương 56: Nổi trận lôi đình
- Chương 57: Xử lí
- Chương 58: Hỗn loạn
- Chương 59: Miếng bánh từ trên trời rơi xuống
- Chương 60: Dã tâm
- Chương 61: Hoàn thành tâm nguyện
- Chương 62: Nợ hồng nhan
- Chương 63: Thất sủng
- Chương 64: Thăng quan
- Chương 65: Cơ hội cuối cùng
- Chương 66: Chim sẻ
- Chương 67: Điện hạ là ma quỷ
- Chương 68: Khảo nghiệm
- Chương 69: Liên lụy
- Chương 70: Nổi gió
- Chương 71: Cảnh khốn cùng
- Chương 72: Kinh biến
- Chương 73: Xoay chuyển
- Chương 74: Đã hối hận chưa?
- Chương 75: Không phải minh chủ
- Chương 76: Thế như chẻ tre
- Chương 77: Đoàn tụ
- Chương 78: Chọn người
- Chương 79: Nói thật
- Chương 80: Diêm vương sống và tướng câu hồn
- Chương 81: Duy trì quan hệ
- Chương 82: Dạy con
- Chương 83: Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy
- Chương 84: Hoài nghi
- Chương 85: Loạn hơn nữa
- Chương 86: Cấp bách
- Chương 87: Vạch trần
- Chương 88: Băng hà
- Chương 89: Đâm chết
- Chương 90: Thắng lớn
- Chương 91: Chiến tranh bắt đầu
- Chương 92: Bị tóm
- Chương 93: Trốn thoát
- Chương 94: Cố nhân trở về
- Chương 95: Chi tiết chỉ người trong cuộc mới biết
- Chương 96: Lo lắng
- Chương 97: Đoạn nghĩa
- Chương 98: Trừng phạt
- Chương 99: Nội tình
- Chương 100: Tướng mạo giống hôn quân
/2
Tên truyện: Thê tử của bề tôi trung thành.
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh.
Số chương: 128 + 9NT.
Gõ: Nàng fish 128c + uyenchap210 9c NT.
Lưu ý xiu xíu:
(*) Chú thích chữ. Thêm ở cuối đoạn có câu/từ cần chú thích.
(**) Chú thích bằng hình ảnh. Thường được thêm ở cuối chương
Giới Thiệu
Sau khi trùng sinh, Lăng Ngọc đã kể cho nhi tử một câu chuyện: Ngày xửa ngày xưa có một kẻ sĩ hết mực trung thành, sau khi hắn chết đi, thê tử của hắn mang theo nhi tử và tất cả tài sản của hắn tái giá với người khác, từ đó về sau họ sống hạnh phúc suốt đời.
Kẻ sĩ trung thành: “…Thê tử ơi chút ta nói chuyện chút đi.”
(*) Kẻ sĩ: Thời cổ đại, chữ “sĩ” vốn dùng để chỉ, quân đội, lực lượng vũ trang, thường gọi là võ sĩ, chứ không phải dùng để chỉ “trí thức” chỉ “văn nhân”. Thời cổ đại ở Trung Quốc, nước lớn (đại quốc) có “ba quân”, nước vừa (trung quốc) có “hai quân”, nước nhỏ (tiểu quốc) có “một quân”. Mỗi quân có một nghìn cỗ xe, mỗi cỗ xe có mười “sĩ” thống lĩnh, ngoài ra có nhiều lính gọi là tốt tùy tùng . Bây giờ ở quân đội còn gọi là “sĩ quan”, “binh sĩ”. Thế cho nên, gọi nam chính trong truyện là kẻ sĩ không đồng nghĩa với việc chàng ta thuộc tầng lớp trí thức văn nhân, mà ‘sĩ’ ở đây chỉ binh sĩ ( người có võ), người đi theo các quân vương.
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh.
Số chương: 128 + 9NT.
Gõ: Nàng fish 128c + uyenchap210 9c NT.
Lưu ý xiu xíu:
(*) Chú thích chữ. Thêm ở cuối đoạn có câu/từ cần chú thích.
(**) Chú thích bằng hình ảnh. Thường được thêm ở cuối chương
Giới Thiệu
Sau khi trùng sinh, Lăng Ngọc đã kể cho nhi tử một câu chuyện: Ngày xửa ngày xưa có một kẻ sĩ hết mực trung thành, sau khi hắn chết đi, thê tử của hắn mang theo nhi tử và tất cả tài sản của hắn tái giá với người khác, từ đó về sau họ sống hạnh phúc suốt đời.
Kẻ sĩ trung thành: “…Thê tử ơi chút ta nói chuyện chút đi.”
(*) Kẻ sĩ: Thời cổ đại, chữ “sĩ” vốn dùng để chỉ, quân đội, lực lượng vũ trang, thường gọi là võ sĩ, chứ không phải dùng để chỉ “trí thức” chỉ “văn nhân”. Thời cổ đại ở Trung Quốc, nước lớn (đại quốc) có “ba quân”, nước vừa (trung quốc) có “hai quân”, nước nhỏ (tiểu quốc) có “một quân”. Mỗi quân có một nghìn cỗ xe, mỗi cỗ xe có mười “sĩ” thống lĩnh, ngoài ra có nhiều lính gọi là tốt tùy tùng . Bây giờ ở quân đội còn gọi là “sĩ quan”, “binh sĩ”. Thế cho nên, gọi nam chính trong truyện là kẻ sĩ không đồng nghĩa với việc chàng ta thuộc tầng lớp trí thức văn nhân, mà ‘sĩ’ ở đây chỉ binh sĩ ( người có võ), người đi theo các quân vương.