Nhật Ký Tẩy Trắng Sau Khi Sống Lại
✍ Sơn Trung Thụ Môi
Hoàn thành
Ngôn TìnhHuyền HuyễnTrọng Sinh
95 chương
795 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Mở đầu
- Chương 2: Hòn ngọc quý
- Chương 3: Đòi mạng
- Chương 4: Di tình
- Chương 5: Sai chỗ
- Chương 6: Thiên cơ
- Chương 7: Ngắm hoa
- Chương 8: Hoa sen
- Chương 9: Ám vệ
- Chương 10: Kỳ linh
- Chương 11: Ăn mày
- Chương 12: Chế hương
- Chương 13: Tóc đen
- Chương 14: Ức hiếp
- Chương 15: Dục niệm
- Chương 16: Vị hôn phu
- Chương 17: Phóng hỏa
- Chương 18: Trâm ngọc
- Chương 19: Lừa người
- Chương 20: Ham mê nữ sắc
- Chương 21: Rắn rết
- Chương 22: Quay về
- Chương 23: Uyên ương
- Chương 24: Đền mạng
- Chương 25: Cầu tình
- Chương 26: Vui mừng
- Chương 27: Thanh Loan
- Chương 28: Khoét tim
- Chương 29: Trêu chọc
- Chương 30: Trả lại
- Chương 31: Làm bạn với quân
- Chương 32: Làm bạn với cọp
- Chương 33: Niên thiếu
- Chương 34: Tâm bệnh
- Chương 35: Dẫn Tai
- Chương 36: Thiện ác
- Chương 37: Khinh thường phụ bạc
- Chương 38: Đàn sai
- Chương 39: Vui mừng
- Chương 40: Kết tóc
- Chương 41: Cầm ngọc
- Chương 42
- Chương 43: Cảnh trong giấc mơ (1)
- Chương 44: Cảnh trong mơ (H)
- Chương 45: Nữ thần
- Chương 46: Roi đỏ
- Chương 47: Ngôi mộ cổ
- Chương 48: Kiếp trước
- Chương 49: Kiếp trước (2)
- Chương 50: Kiếp trước (3)
- Chương 51: Kiếp Trước (4)
- Chương 52: Kiếp trước (5)
- Chương 53: Kiếp trước (6)
- Chương 54: Kiếp trước (7)
- Chương 55: Kiếp trước (8)
- Chương 56
- Chương 57: Kiếp trước (10)
- Chương 58: Kiếp trước (11)
- Chương 59: Kiếp trước (12)
- Chương 60: Kiếp trước (13)
- Chương 61: Kiếp trước (14)
- Chương 62:
- Chương 63
- Chương 64: Kiếp trước (17)
- Chương 65: Kết thúc kiếp trước (1)
- Chương 66: Kết thúc kiếp trước (2)
- Chương 67: Đối mặt với cái chết
- Chương 68: Rụt rè
- Chương 69: Thân thế
- Chương 70: Mị dược
- Chương 71: Nũng nịu (H)
- Chương 72: Vỗ về an ủi
- Chương 73: Kim ốc tàng kiều
- Chương 74: Hồng nhan họa thủy
- Chương 75: Giàu có
- Chương 76: Hạnh phúc
- Chương 77: Cấm túc
- Chương 78: Ý đồ Khác
- Chương 79: Bệnh nặng
- Chương 80: Vô tâm
- Chương 81: Hung thủ
- Chương 82: Báo thù
- Chương 83: Vong tình
- Chương 84: Vu cổ
- Chương 85: Phản phệ
- Chương 86: Nhận lỗi
- Chương 87: Tranh cãi
- Chương 88: Sống bàn tay
- Chương 89: Số phận
- Chương 90: Mười kiếp
- Chương 91: Viên mãn
- Chương 92: Đại kết cục
- Chương 93: Ngoại truyện 1
- Chương 94: Phiên ngoại 2
- Chương 95: Phiên ngoại 3
Bạn đang đọc truyện Nhật Ký Tẩy Trắng Sau Khi Sống Lại của tác giả Sơn Trung Thụ Môi.
Một đời Quan Linh làm đủ việc thương thiên hại lú, không chỉ chen chân vào tình cảm của người khác, còn âm mưu chiếm đoạt tài sản, hãm hại người khác…thế nên kết cục thê thảm, cuối cùng chết vì tự thiêu.
Ở tầng thứ mười tám trong địa ngục nàng bị nghiền ép chịu cực hình đến khi chỉ còn lại một bộ xương khô. Mạnh Bà ngại nàng dơ bẩn, nên ngay cả một chén canh Vong Xuyên cũng keo kiệt không cho nàng uống.
Oán khí của nàng sâu nặng, trừng mắt tức giận, chỉ vào bóng người cao gầy thanh tao lạnh lùng trên cầu Nại Hà, nóng nảy nói: “Đời trước người này còn làm nhiều việc ác hơn cả ta, dựa vào đâu mà hắn có thể ung dung tự tại quên đi hết thảy chứ?”
Trong mắt Phán Quan mới nhận chức tràn đầy chán ghét: “Quỷ này… Khụ khụ… Đời trước Thất vương gia là huyết mạch chính thống của hoàng thất, mà đời trước ngươi là thứ gì chứ?”
Quan Linh cứng họng, phụ thân nàng là Đại tướng quân trấn giữ biên cảnh, nhưng bây giờ binh quyền ít ỏi, dần dần mờ nhạt trong quân binh. Mẫu thân nàng là đích nữ của Thừa tướng đương triều, nhưng hồng nhan bạc mệnh, sau khi sinh nàng vài năm đã rời khỏi thế gian.
Người khoác áo bào tím trên cầu nhanh nhẹn xoay người lại, gương mặt vô cùng anh tuấn, làm cả một đám quỷ bên sông ngơ ngác.
Chỉ nghe người đó nhỏ giọng mở miệng, tiếng nói trong trẻo lạnh lùng: “Nàng là thê tử duy nhất trong đời bổn vương, là Vương phi tôn quý nhất trên đời này của Đại Lâm.”
Bạn cũng có thể đọc truyện cùng thể loại như: Tiệm Ăn Vặt Của Phu Nhân Nhà Tướng Quân hay Loạn Thần Dưới Váy.
Một đời Quan Linh làm đủ việc thương thiên hại lú, không chỉ chen chân vào tình cảm của người khác, còn âm mưu chiếm đoạt tài sản, hãm hại người khác…thế nên kết cục thê thảm, cuối cùng chết vì tự thiêu.
Ở tầng thứ mười tám trong địa ngục nàng bị nghiền ép chịu cực hình đến khi chỉ còn lại một bộ xương khô. Mạnh Bà ngại nàng dơ bẩn, nên ngay cả một chén canh Vong Xuyên cũng keo kiệt không cho nàng uống.
Oán khí của nàng sâu nặng, trừng mắt tức giận, chỉ vào bóng người cao gầy thanh tao lạnh lùng trên cầu Nại Hà, nóng nảy nói: “Đời trước người này còn làm nhiều việc ác hơn cả ta, dựa vào đâu mà hắn có thể ung dung tự tại quên đi hết thảy chứ?”
Trong mắt Phán Quan mới nhận chức tràn đầy chán ghét: “Quỷ này… Khụ khụ… Đời trước Thất vương gia là huyết mạch chính thống của hoàng thất, mà đời trước ngươi là thứ gì chứ?”
Quan Linh cứng họng, phụ thân nàng là Đại tướng quân trấn giữ biên cảnh, nhưng bây giờ binh quyền ít ỏi, dần dần mờ nhạt trong quân binh. Mẫu thân nàng là đích nữ của Thừa tướng đương triều, nhưng hồng nhan bạc mệnh, sau khi sinh nàng vài năm đã rời khỏi thế gian.
Người khoác áo bào tím trên cầu nhanh nhẹn xoay người lại, gương mặt vô cùng anh tuấn, làm cả một đám quỷ bên sông ngơ ngác.
Chỉ nghe người đó nhỏ giọng mở miệng, tiếng nói trong trẻo lạnh lùng: “Nàng là thê tử duy nhất trong đời bổn vương, là Vương phi tôn quý nhất trên đời này của Đại Lâm.”
Bạn cũng có thể đọc truyện cùng thể loại như: Tiệm Ăn Vặt Của Phu Nhân Nhà Tướng Quân hay Loạn Thần Dưới Váy.