Sống Lại Bị Em Trai Cầm Tù
✍ Quả Nhân Nãi Thủ Danh Phế
Hoàn thành
Trọng SinhNgượcĐam Mỹ
44 chương
1,922 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43: Ngoại Truyện: Lăng Tiêu (1)
- Chương 44: Ngoại Truyện: Lăng Tiêu (2)
Văn Án:
Kiếp trước, Ôn Lương yêu đến thảm hại, tình yêu cấm kỵ giữa anh em, tôn nghiêm và tấm chân tình bị em trai giẫm đạp dưới chân. Cậu chưa từng để mắt tới tình cảm của anh, cho dù anh yêu người đó hơn nữa cũng vô dụng. Cuối cùng, Ôn Lương mệt rồi, không muốn yêu nữa. Anh không biết ý nghĩa của việc mình sống lại là gì, có lẽ là ông trời thấy kiếp trước anh sống quá thê thảm, kiếp này không để anh dây dưa với người đó nữa, cho bản thân những năm tháng yên bình.
Ôn Du Phi không tại sao thái độ anh trai đối với mình lại thay đổi sau chuyến du lịch nghỉ hè. Con người nhìn dịu dàng nhưng thật ra lạnh nhạt đó lại hấp dẫn sự chú ý của anh, anh chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày anh yêu anh trai của mình. Nhưng mà tại sao, tại sao anh trai có thể mỉm cười dịu dàng với người khác nhưng lại không chịu cho anh một chút thật lòng nào cả? Anh trai, anh có thể không yêu em, nhưng tuyệt đối không thể rời khỏi em, càng không thể yêu ai hết!
Kiếp trước, Ôn Lương yêu đến thảm hại, tình yêu cấm kỵ giữa anh em, tôn nghiêm và tấm chân tình bị em trai giẫm đạp dưới chân. Cậu chưa từng để mắt tới tình cảm của anh, cho dù anh yêu người đó hơn nữa cũng vô dụng. Cuối cùng, Ôn Lương mệt rồi, không muốn yêu nữa. Anh không biết ý nghĩa của việc mình sống lại là gì, có lẽ là ông trời thấy kiếp trước anh sống quá thê thảm, kiếp này không để anh dây dưa với người đó nữa, cho bản thân những năm tháng yên bình.
Ôn Du Phi không tại sao thái độ anh trai đối với mình lại thay đổi sau chuyến du lịch nghỉ hè. Con người nhìn dịu dàng nhưng thật ra lạnh nhạt đó lại hấp dẫn sự chú ý của anh, anh chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày anh yêu anh trai của mình. Nhưng mà tại sao, tại sao anh trai có thể mỉm cười dịu dàng với người khác nhưng lại không chịu cho anh một chút thật lòng nào cả? Anh trai, anh có thể không yêu em, nhưng tuyệt đối không thể rời khỏi em, càng không thể yêu ai hết!