Tức Phụ Ngận Hung Tàn
✍ Lãng Hoa Điểm Điểm
Hoàn thành
Xuyên KhôngĐam MỹCổ Đại
87 chương
3,773 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87: Hiên ngoại
Thể loại: cổ trang, đam mỹ, xuyên không, sinh tử, 1 x 1, HE
Editor: Huyenthu
Tình trạng bản edit: 86 chương+PN
Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ thì tránh không khỏi. Câu nói này thật sự rất thích hợp dùng cho Lâm Phàm. Thử nghĩ xem, có ai ngắm mĩ nữ mà còn đụng đầu vào cột điện được không? Mà cứ cho là cũng có đi, nhưng xui tới mức đụng đầu thế nào mà hồn xuất khiếu... Và, chỉ có xui hơn, chứ không có xui nhất.
Hắn thế mà xuyên không...
Sau khi tỉnh lại mới phát giác, mĩ nữ đã ly khai hắn, rốt cục vận rủi lại đến, từ nay về sau hắn ngay cả cơ hội thưởng thức mĩ nữ cũng không có, vì thề giới này tất cả đều là nam nhân.
Tuy rằng phân biệt tiểu tử cùng ca nhi, chính là trong mắt Lâm Phàm, những người này đều không có mông cũng không có ngực, không phải nam nhân thì là cái gì.
Duy nhất có thể khiến cho Lâm Phảm cảm thấy an ủi, là bên người hắn có một manh bảo, xem như là một điểm sáng trong nhân sinh tăm tối sau này của hắn, về phần người vợ vân vân thì thật sự rất hung tàn, Lam Phàm nghĩ muốn cũng không dám nghĩ….
Nội dung: làm ruộng văn có chút bố y cuộc sống.
Diễn viên chính: Lâm Phàm Triệu Hàm
Editor: Huyenthu
Tình trạng bản edit: 86 chương+PN
Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ thì tránh không khỏi. Câu nói này thật sự rất thích hợp dùng cho Lâm Phàm. Thử nghĩ xem, có ai ngắm mĩ nữ mà còn đụng đầu vào cột điện được không? Mà cứ cho là cũng có đi, nhưng xui tới mức đụng đầu thế nào mà hồn xuất khiếu... Và, chỉ có xui hơn, chứ không có xui nhất.
Hắn thế mà xuyên không...
Sau khi tỉnh lại mới phát giác, mĩ nữ đã ly khai hắn, rốt cục vận rủi lại đến, từ nay về sau hắn ngay cả cơ hội thưởng thức mĩ nữ cũng không có, vì thề giới này tất cả đều là nam nhân.
Tuy rằng phân biệt tiểu tử cùng ca nhi, chính là trong mắt Lâm Phàm, những người này đều không có mông cũng không có ngực, không phải nam nhân thì là cái gì.
Duy nhất có thể khiến cho Lâm Phảm cảm thấy an ủi, là bên người hắn có một manh bảo, xem như là một điểm sáng trong nhân sinh tăm tối sau này của hắn, về phần người vợ vân vân thì thật sự rất hung tàn, Lam Phàm nghĩ muốn cũng không dám nghĩ….
Nội dung: làm ruộng văn có chút bố y cuộc sống.
Diễn viên chính: Lâm Phàm Triệu Hàm