Hồ Minh — sinh viên năm cuối ngành Lịch sử Việt Nam.

Cậu dành cả tuổi trẻ để nghiên cứu về thời kỳ nhà Lý, đặc biệt là những chiến công lừng lẫy của Lý Thường Kiệt, vị danh tướng đã làm chấn động phương Bắc với bài thơ “Nam quốc sơn hà”.



Một ngày nọ, trong chuyến tham quan di tích thành Thăng Long, Minh gặp một cơn giông kỳ lạ.



Sấm sét nổ rền, ánh sáng trắng xé toạc bầu trời — và khi mở mắt ra, cậu phát hiện mình đang nằm giữa đại doanh quân Lý, trong thân thể của một thiếu niên đang hấp hối vì trọng thương.



Ngay trong khoảnh khắc sinh tử ấy, một viên huyết châu đỏ sẫm trong lồng ngực bắt đầu đập mạnh, hòa vào dòng máu, chữa lành mọi vết thương.

Hồ Minh cảm nhận được sức mạnh lạ lùng đang chảy trong cơ thể — một cảm giác như lửa thiêu, như sức sống mới đang bùng dậy từ tận xương tủy.



Sau khi tỉnh lại, cậu mới biết mình đã nhập vào thân xác của Hồ Khánh Dư, con trai một võ tướng dưới quyền Lý Thường Kiệt.

Cái tên ấy...



vốn chỉ là một dòng nhỏ trong sử sách — nhưng nay, với linh hồn và tri thức của người hiện đại, cùng viên huyết châu kỳ bí trong cơ thể, Hồ Minh đã bước vào một con đường đầy máu lửa và vinh quang.



Không hệ thống, không thần linh chỉ dẫn — chỉ có máu, ý chí, và sức mạnh từ chính bản thân mình.

Từ một sinh viên vô danh giữa thế kỷ 21, Minh sẽ viết lại lịch sử dưới cái tên khiến cả thiên hạ khiếp sợ — “Sát Thần thời Lý”.

Truyện ngẫu nhiên